Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

Thư gửi Lm. ns Nguyên Lễ

Hôm nay , nói chuyện đt với cha xong, KH vui lắm. Được biết cha nhận xứ mới là Hưng Bình, tự nhiên thấy mừng. Cha mời TTKH về dự lễ nhận xứ, thực tình kh rất muốn đi .Nhưng tới chiều nay vẫn còn ho hắng nghẹt mũi, chắc mai ko về nổi quá.
Mới hôm nào khánh thành nhà thờ Bình Minh, hôm nay đã đổi xứ mới rồi. Vậy là cha khác về, sẵn nong sẵn né.cũng giống cha xứ Hưng Bình, xây nhà thờ xong lại đổi về Gia Yên. Đúng là đã nhận Chúa làm gia nghiệp thì ở đâu cũng tốt, về Bình Minh là xứ khỉ ho cò gáy mà cha đã thay da đổi thịt cho giáo xứ như vậy, thật đáng mừng biết bao. Ấn tượng khó quên nhất đối với con khi vào nhà thờ Bình minh là gì, cha biết không?
Nói ra thì nhiều người nghe được sẽ cười. Ai cười nhe mười cái răng. Con ấn tượng nhất là nơi dành cho ca đoàn hát lễ. Cũng là nơi họ tập hát mỗi tối. Một vài nơi cũng dành một bên của gian cung thánh cho ca đoàn , nhưng không lý tưởng như ở Bình Minh. kín đáo, ngồi dưới nhà thờ như giáo dân thì không nhìn thấy ca viên , và ca viên cũng chỉ nhìn thấy khoảng không gian của cung thánh thôi. Sau lưng ca viên thì là cửa và cửa....cửa lớn cửa nhỏ đem gió trời vào. Lý tưởng nhất là dàn ghế được thiết kế cho ban hợp ca : hình vòng cung , từ thấp tới cao. Đơn giản và hiệu quả. Tối đầu tiên KH vào đấy, trước khi tâp hát kh đã nói với họ " Các bạn thật là hạnh phúc vì có cha xứ là nhạc sĩ. Cha lại có cơ hội làm nhà thờ, có điều kiện để làm cho các bạn phòng hát quá tuyệt vời ". Nhà thờ Bình Minh cũng rất đẹp,vùng sâu vùng xa mà được vậy là cả cha xứ lẫn con chiên chắc là đã phải mướt mồ hôi máu ra.Nhưng con méo mó nghề nghiệp, chỉ để ý tới gian cung thánh và nơi ca đoàn hát lễ thôi.
Cha kể với con rằng, có người nói, nhà thờ Hưng Bình cũng xây xong rồi, cha về rảnh rang tha hồ mà sáng tác, tha hồ mà lo Thánh ca. Con cũng thấy vậy. Nhưng cha lại bảo rằng ,cha vừa mừng lại vừa lo .Con không hỏi cha lo gì ,nhưng cũng đoán ra phần nào.Giúp giáo dân xây dựng nhà thờ đã khó, giúp họ xây dựng đền thờ trong tâm hồn họ còn khó hơn nhiều, phải không cha ?
Nếu mai chưa khỏi để về được,con hứa sẽ cầu nguyện nhiều cho cha. Cả Thế Thông và Khương Huệ đều rất quý mến cha, quý lòng nhiệt thành và mến sự năng nổ của cha. Nhưng sao viết nhạc hay vậy mà cứ khiêm nhường, mời vào nhạc đoàn Lê Bảo Tịnh rồi mà cha cứ im lặng mãi thế?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét