Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

cảm ơn Cảnh Hương

Hương thân mến ,
Nhân đươc bài thơ chúc mừng lễ của Cảnh Hương anh Thông forward cho , mình xúc động quá. Nhớ Cảnh , Hương , Huy và nhất là cu Bin. Bao nhiêu kỷ niệm trong Xuân Đường bỗng chốc ùa về, như mới hôm qua vậy.
Một năm trời ròng rã chứ đâu phải ít, mình chỉ có được khoảng chục  lớp là kéo dài như vậy. Nghĩ lại mới thấy cha Hiệp khôn thấy mồ, Hương công nhận không. Cứ mỗi tuần mình lại mất đứt buổi chiều thứ bảy , thêm ngày chủ nhật nữa. Tối thứ bảy, sáng chủ nhật, thêm chiều chủ nhật 2 tiếng nữa, ba lần lên lớp, ôi là mòn mỏi luôn. Giờ nghĩ lại thấy sợ, sao hồi ấy mình khỏe đi thế không biết. Mấy buổi đầu thì Thắng chồng của Bê sang đón đi rồi lại đưa về , nhưng về sau mình ngại quá, hơn nữa cũng biết đường rồi . Cứ cái xe máy chạy một mình, lâu lâu mới rủ được Thiều đi một lần. Có một dạo mình đón Vũ cùng đi. Cô giáo đưa đón học trò, vui thật đấy. Nhớ có lần trời mưa tầm tã , đường vào làng lầy lội nhìn như một bãi mắm ruốc vậy, mình đã chạy cẩn thận lắm rồi, thế mà vẫn ...xòe. Thế là từ lần sau , nếu trời mưa là mình chỉ chạy tới đầu làng thôi, rồi a lô cho Cảnh, gọi thêm một ông nữa ra rước vào.Một ông chở mình, một ông chạy xe của mình vô.Ớn luôn.
Không biết có lần nào mình đã nói với Hương chưa , chỉ có ở Xuân Đường, mình mới bị cha xứ gửi ra ngủ ở nhà giáo dân thôi đấy nhé, tự ái thấy mồ .Người ta đi dạy bao nhiêu chỗ, chỗ gần đi về trong ngày được thì không nói, chỗ xa như Phủ Cam, Phát Diệm, Bảo Lộc, Thanh Hóa, Bà Rịa, Bắc Ninh, Hà Nội, Nam Định... đều có phòng riêng để nghỉ . Cũng không ai có thể nói gì không hay về tư cách của mình hết, mình có thể khẳng định như vậy.Mình cũng chẳng tốt lành gì, nhưng đã có Thế Thông rồi, cha Hiệp nghĩ sao vậy? Hì hì hì, nói đi lại nghĩ lại, ngài giữ tiếng cho ngài thôi, khôn ngoan quá mà.  Rất may cho mình , cũng phải cảm ơn cha Hiệp là đã gửi mình ở nhà Cảnh Hương , thân tình, chu đáo. Tiếp đón không chê vào đâu được. Lại thêm thằng cu Bin nữa, léo nhéo bác Huệ suốt.
Nhớ có lần Cảnh Hương bận đi đám cưới , báo trước là mình sẽ ăn cơm ở nhà Bê .Bê nhiệt tình lắm, hỏi cô muốn ăn gì, em làm cho. Mình ăn gì mà không được, thích nhất là rau luộc cá khô. Nghe nói vậy, lại nghe ai nói người Bắc thích rau đay cà ghém, Bê phải gửi người ra chợ Long Khánh mua...rau đay. Và bất ngờ, trưa hôm ấy mình và Vũ được ăn ...rau đay luộc, hí hí hí, lần đầu tiên trong đời, mà có ăn được đâu. Nhưng bù lại, thịt kho ruốc xả thì ngon lắm.
Nhớ nhất là lễ khánh thành nhà thờ, đúng không Hương. Hôm ấy Hương đọc sách, mặc áo dài trắng mới bằng ren rất đẹp,và giọng đọc sách thì hay như hát vậy. nhưng đọc xong rồi có lên hát lễ không thì mình không nhớ.Ca đoàn Xuân Đường hát đã hay rồi,tập kỹ quá mà, lại thêm Sao Mai nữa. Hai ca đoàn nhập vào còn trên cả tuyệt vời. Ít khi mình có được cái hồn hứng như vậy, vừa đánh nhịp vừa nghe các bạn hát, người  cứ nổi gai ốc lên. Nhất là bài rước xương thánh Tử Đạo, Lưu Danh Thiên Thu của cha KL, có trống và chiêng lúc in và out... Đó là ấn tượng khó quên. Ông cố cha Hiệp lễ xong lần mò đi tìm cô ca trưởng để khen và thưởng, bao nhiêu quên mất rồi.
Thoáng một cái, đã gần mười năm. Cu Bin thì chắc là quên mất bác Huệ rồi. Bác Huệ thì không bao giờ quên giọng hát ngọng nghịu nhưng cung thì rất chuẩn của Bin trước khi ngủ : Mẹ ơi con yêu Mẹ, yêu từ hồi thơ bé, yêu mãi đến tuổi già, yêu tha thiết bao la....
Nguyện xin Mẹ Maria luôn đổ tràn hồng ân xuống cho gia đình Hương Cảnh, cho Huy và nhất là Bin. Nhớ nhau mãi trong lời cầu nguyện, cùng hiệp thông trong tinh thần phục vụ, Cảnh Hương nhé !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét