Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Sinh Nhật Đức Maria năm 2011 cua C đ Sao Mai

Môt ngày đáng nhớ . Mẹ ở trên Thiên đàng chắc cũng phải sốt hết cả ruột vì mấy cái đứa Sao Mai này. Suốt từ chiều qua đã xốn cả lên, từ lúc biết là có lễ mừng ở Gia Yên.
Buồn 5 phút vì bố Lục bận đồng tế mừng bóc tem nhà thờ Hòa Bình, mừng sn Đ. Mẹ luôn. Xong là mệt nên chiều không về được.Buồn 5 phút nữa vì gọi bố Kim Long chẳng được , số nào cũng không nhấc máy  Cha Cường thì đã đồng tế ở Hòa Bình rồi , mà mỗi linh mục một ngày chỉ được đồng tế một lần thôi. Vậy là Sao Mai chấp nhận không mời đồng tế, để cha Cường dâng lễ một mình. Cha Thông Nguyên Lễ leo lên gác đàn đứng với ca đoàn, dễ thương quá sức.
Nhưng, Mẹ hình như muốn nhắc nhở SM, đừng quá để ý tới hình thức mà lơ là phần quan trọng nhất, đó là chuẩn bị tâm hồn : trời mưa tầm tã ,tới gần 5g vẫn còn mưa lắc rắc. Bé Thảo muốn má mặc áo dài, nhưng không. Đẹp mà làm gì. Hôm nay con sẽ đơn sơ nhất , mặc sơ mi như các em vậy.
Chuẩn bị đi lễ thì Nguyên và Vân tới. Tình nghĩa, ấm áp quá dù trời mưa lạnh. Tới nhà thờ lại cảm động hơn vì Vui ,Bê ,Thu Hương, Cúc, Hiển đã có mặt rồi. Sao Mai thì khỏi phải nói, đầy đủ hết. Hôm nay, chỉ thiếu Minh ở Mỹ và Long đang ở Huế thôi.
Cha Cường dâng lễ thật sốt sắng, giảng quá hay, bài giảng như dành riêng cho Sao Mai. Dù làm cha rồi thì cũng vẫn là ca viên đầu tiên của SM, vui buồn sướng khổ có nhau mấy chục năm rồi. Bất ngờ nhất là lúc cầu nguyện cho bốn ca viên đã qua đời, chị không nhắc mà cũng chu đáo gớm, còn thay mặt ca đoàn để cám ơn cha xứ nữa. Đương nhiên em phải hiểu tại sao chị cứ một mực bắt em phải nhờ cha khác dâng lễ ở nhà để về đây ...." điều mà tôi cảm nhận tự đáy lòng, và ở ngoài nhìn vào cũng thấy rõ điểm nổi trội ở Sao Mai, đó là tinh thần hiệp nhất.Từ những ngày đầu thành lập tới giờ, sự hiệp nhất ấy tăng lên theo thời gian,  xin Mẹ Maria chúc lành và gìn giữ để chúng con duy trì và phát triển mỗi ngày một hơn..." Vâng, cũng chính vì tinh thần hiệp nhất mà cha về đây, là tấm gương cho Sao Mai đấy.
Mẹ của chúng con ơi. Biết cảm tạ bằng lời lẽ nào cho xứng với bao ơn lành Mẹ thương ban cho chúng con.Đang buồn tủi thất vọng vì bị xóa sổ, thì Mẹ an ủi bằng việc Đức Cha mời hát lễ tấn phong Giám Mục cho ngài. Rồi từ đấy, năm nào chúng con cũng có mấy dịp đi đây đi đó để hát lễ, trình diễn Thánh ca. Có chuyến  đi gần thì một ngày, chuyến đi xa tới cả mười ngày mà Mẹ vẫn giữ gìn cho bình yên . Mẹ ơi, Mẹ thương chúng con quá, mặc kệ cái lũ chúng con nhiều khi bất mãn ngã lòng cậy trông... Mẹ tha thứ cho chúng con, Mẹ nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét