Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

Cháu với chả chắt.

Chị Hải Triều bảo " con chúng nó chúng nó trông, bà cứ chổng mông lên bà gõ ".
Có mà chổng được đấy. Ở quê thì hai đứa cháu nội. Con gái con đứa mà "nó lộn giặc như Phi la tinh ấy, không phép nào chịu nổi " ..Đấy là câu cửa miệng của  Mai, một ngày không nhìn thấy chúng thì nhớ , mà thấy thì chúng quậy cho chịu không nổi. Tôi cũng chả biết Phi la tinh là nó ám chỉ cái gì ,cái cô này dùng từ bí hiểm lắm. Sao Mai đi  Huế về, nghe nó hót " em đã bảo là tập trung hết ở cửa hậu môn, rồi chụp một tấm kỷ niệm,vậy mà cũng không được !"  Mấy đứa kia chả hiểu gì, hỏi lại " cái gì mà chụp hình ở cửa hậu môn, mày bị mát à?" Mai gân cổ lên cãi " thì bắt đầu vào thành nội, không phải cửa hậu môn là cái gì ?". Bố khỉ, cửa ngọ môn mà nó vui vẻ gọi là hậu môn. Cười lộn hết cả ruột lên.
Ở quê thì hai đứa cháu nội. Hễ không thấy bà nội đâu là chúng đi tìm. Trốn vào phòng thu bập cửa lại nó cũng đập cho bằng mở thì thôi. Ôm máy lên phòng ngủ thì cũng chỉ một nhoáng là nó tìm được. Không thèm trốn nữa, bà ngồi chình ình ở cạnh bàn báo thì lập tức cả hai đứa sấn vào lòng bà, chen chúc giành giật cái con chuột,con chị  "bà ơi cho con cứu voi" con em thì "bà ơi cho con nhặt tiền". Thôi thì bà nhường máy luôn.Vừa gõ được mấy dòng chưa kịp đọc lại bà cũng thôi luôn. Còn phải dậy cho nó chơi nữa chứ.
Về Sg thì chợ búa, cơm nước . Rồi Thảo. Bạn của Thảo. Cô của Thảo.Rồi thằng Bầu . Nhiều lúc nó theo bà ngoại hơn là theo mẹ nó , chắc tại bà cưng quá cứ thích bế bồng nên nó ngãnh bà. Đau muốn đứt cả cái lưng ra mà cũng vẫn muốn bế. Thương lắm cơ, biết sao được. Bác sĩ bảo không được xách nặng quá ba ký, mà cháu nào cũng trên chục ký...Khốn nỗi, có cháu mà không được bế thì đời bà thảm quá còn gì.
Cha Kim Long gọi về tối mồng 8, thấy tôi bảo mai lại đi Sg , ngài thắc mắc " sao đi hoài vậy" con ở quê thì nhớ cháu ngoại, về sg lại nhớ cháu nội, giờ đời chỉ có thế mà thôi, hì hì...Bố xa nửa vòng trái đất  vẫn nhớ lễ quan thầy, cảm động ghê. Dù sao Bố cũng có nhiều kỷ niệm về ngày lễ này với SM mà. Nhớ có lần bố còn về mừng lễ với cha Duy bằng xe gắn máy nữa cơ,tình nghĩa vậy nên giờ gọi đi đâu hát là Sao Mai tới đâu cũng đi.
Lúc nãy ông gọi cho bà. Vừa được vài câu là nghe léo nhéo "ông nội cho con nói chuyện với bà, đi ! Bà nội ơi, con nhớ bà nội lắm, bà nội có nhớ con không ,bà nội có thương con không ? Con thương bà nội lắm !"
Ôi cháu với chả chắt, nghe cái giọng ấy là bà chỉ muốn lao ngay về mà ôm nó thật chặt, thơm nó thật nhiều....Rồi nó muốn quấy bao nhiêu cũng được, giành máy của bà cũng được.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét